Có những điều ta chỉ dám viết ra, không dám thốt thành lời.
Có những yêu thương giấu mãi sau ánh mắt, những biết ơn không kịp nói giữa những tất bật đời thường.
Đây là nơi RAWher viết cho mẹ – viết cả những điều chưa từng dám gửi đi.
Mẹ à,
Có thể ngoài đời con không nói nhiều.
Nhưng trong lòng con, chưa một ngày nào con không biết ơn mẹ...
Con nhận ra, có những nỗi buồn mẹ không nói ra, chỉ giấu trong từng nếp gấp áo, từng ánh nhìn mệt mỏi.
Có những hy sinh mẹ gói lại trong im lặng, không ai nhìn thấy – và mẹ cũng chưa từng đòi hỏi ai phải thấu hiểu.
Có phải trưởng thành đã khiến mẹ nặng gánh?
Hay những năm tháng lo toan đã cuốn mất những niềm vui nhỏ bé trong mẹ?
Có những điều chỉ khi viết ra cho mẹ, ta mới hiểu chính mình.
→ Nhưng nếu bạn từng phải gồng mình vì chuẩn mực…
→ Hoặc chưa từng nói ra vì sợ bị hiểu lầm…